Thật ra ủy ban thôn tất nhiên cũng có suy nghĩ riêng của họ, bọn họ cũng sẵn lòng làm người tốt này, dù sao bà cụ trong thôn bị con dâu ngược đãi, truyền ra ngoài cũng không tốt.
Vì thế trước mặt ủy ban thôn và mọi người, Sơ Vãn lấy ra một trăm đồng, trịnh trọng giao cho ủy ban thôn, mà bà cụ cũng đem miếng ngọc kia cho Sơ Vãn, cùng nhau ký một bản cam kết, đủ các loại quy định sau đó.
Lúc bà cụ đưa chiếc nhẫn ngọc trên trâm cho Sơ Vãn, bàn tay khô héo run rẩy nắm lấy Sơ Vãn: “Cô gái, cô gái, tôi dập đầu với cô.”
Nói xong, liền muốn quỳ xuống.
Bà cụ cũng không phải không hiểu, bà biết nếu mình muốn bán chiếc nhẫn này, căn bản không bán được giá, nếu thật sự đáng giá như vậy, sớm đã bị con dâu cướp đi, làm sao được như bây giờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây