Cô xoay người, nhớ tới nụ hôn trước khi chia tay, người đàn ông này thật là, nói cả buổi trời chỉ hôn lên trán một cái.
Sơ Vãn suy nghĩ lung tung như vậy, cuối cùng cũng ngủ được.
Ngày hôm sau, cô vẫn còn mơ màng ngủ, thì nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, cô buồn ngủ lơ mơ trả lời, chợt nghe thấy tiếng vặn khóa cửa, sau đó anh bước vào.
Anh xách túi lưới, trong túi lưới phồng lên, đựng không ít đồ ăn, cô lập tức ngửi thấy mùi thơm.
Lục Thủ Nghiễm đặt túi lưới lên bàn: “Em dậy đi, ăn chút gì đó, sau đó chúng ta xuất phát.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây