Hơn nữa anh cảm thấy Sơ Vãn còn nhỏ, còn cần anh tốn tâm tư chăm sóc, anh không cách nào tưởng tượng nổi dáng vẻ của cô khi chăm sóc bọn trẻ, anh có cảm giác dường như cô còn chẳng chăm sóc nổi bản thân.
Nhưng anh biết nhà họ Sơ cần phải có người nối dõi tông đường, đứa bé này sớm muộn gì Sơ Vãn vẫn phải sinh, người bên ngoài không giúp được cô, anh cũng không thể.
Sơ Vãn nghiêm túc suy tư một chút: “Việc nhận con nuôi cũng nên tính... Quên đi, tạm thời đừng nghĩ tới, dù sao còn quá sớm, em còn nhỏ.”
Lục Thủ Nghiễm: “Được rồi, qua hai năm nữa rồi nói sau.”
Hai người nói cứ nói qua lại như vậy rồi bước ngoài, ai ngờ vừa đi đến cửa, liền nghe tiếng của một đứa bé đằng kia, hình như là tìm vợ của chủ nhiệm Ngưu để xin tiền, đòi mua kem và đi xem phim.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây