Cô cũng cảm giác được một chút, có lẽ bởi vì lúc trước suýt chút nữa sụp đổ, cho nên hiện tại vô cùng khắc chế, vẫn cẩn thận duy trì khoảng cách với cô, không dám vượt qua giới hạn.
Một lúc sau, Lục Thủ Nghiễm cũng chậm rãi thu tầm mắt về, dời ánh mắt từ trên mặt cô sang phía tảng đá không có gì kì lạ ở phía trước, nói: “Anh đi đây, em về đi.”
Sơ Vãn: “Ừm.”
Lúc nói như vậy, chợt thấy máy kéo chạy ngang qua trước mặt, hất bay bụi đất sang phía bên này.
Lục Thủ Nghiễm thấy vậy liền kéo một cánh tay của cô, để cô đứng sang bên cạnh, còn mình thì chắn cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây