Thực ra ở cơ quan đại viện này, xác suất tìm được đồ tốt cũng không cao, bình thường đồ đạc trong nhà đều được mua ở cửa hàng tạp hóa tứ hợp viện Bắc Kinh cũ, nom cũng không có đồ vật nào đáng giá trong thời buổi bây giờ cả.
Còn cơ quan đại viện, phần lớn vào thành từ sau giải phóng, người tới từ khắp nơi trời nam biển bắc, đây không phải là quê quán gốc, xác suất cất giữ đồ vật tốt rất thấp, những người thạo việc thông thường sẽ không chú ý tới những nhà thế này.
Nhưng Sơ Vãn vẫn theo thói quen đảo qua, hai kiếp sống đã luyện cho cô một đôi mắt rất độc, để cô phát hiện ra có điều gì đó không đúng.
Đồ trong thùng xếp lộn xộn, chổi lông gà cũ, đôi dép lê rách rớt đế, mấy chai bia bị vỡ, nhưng trong đống lộn xộn này, cô nhìn thấy một chiếc bình Ngọc Hồ Xuân.
Khoảnh khắc đó, tim cô đập thình thịch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây