Cứ nghĩ ngợi lung tung như thế thì nhìn thấy một cặp vợ chồng phía trước dựng xe đạp, sau đó người phụ nữ cúi người trải bao phân bón trên mặt đất, sau đó người đàn ông mạnh mẽ ném ra ngoài, đủ loại linh tinh, đủ loại trang sức bằng ngọc, tiền xu bằng đồng cũ, v.v., cũng có con dấu mài cạnh.
Đôi vợ chồng này rõ ràng là dân cày về quê, giọng Hà Bắc, họ gom một mớ từ quê lên chợ sáng bán ở đây.
Giọng của người phụ nữ khá lớn, khi cô ta hét lên, mấy người vây quanh lại xem, Sơ Vãn bị chen ở bên ngoài nên chỉ có thể liếc qua kẽ hở,nhưng vẫn nhìn thấy vài đồng tiền cũ.
Vài đồng xu đã hoen ố ỉ sét, nhưng mơ hồ có thể nhận ra dòng chữ “Đại tuyền đương thiên” ở trên, cái gọi là xuân thực ra là “tiền”, bốn chữ này có nghĩa là tiền được dùng như một nghìn tiền xu. Đây là một loại tiền cổ từ thời Đông Hán.
Loại tiền đồng này ước chừng một hai đồng một cái, nhẹ không tốn diện tích, tích trữ xong đem bán cũng không tồi, Sơ Vãn muốn ra tay luồn vào muốn lấy đống tiền lớn kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây