Anh quá cao, lại không cúi đầu nên nụ hôn của cô chỉ rơi xuống nhẹ nhàng rơi vào cổ anh, giống như một chuồn chuồn lướt nước.
Sau đó cô nhanh chóng rút lui rồi đóng cửa lại.
Sau khi đóng cửa, cô cảm giác ngũ quan mình như mất đi ý thức, Lục Thủ Nghiễm đi hay chưa, có nói gì không, cô hoàn toàn không biết.
Cô dựa chặt vào cửa, cơ thể đắm chìm trong một loại căng thẳng tột độ kết hợp với khao khát và sự sợ hãi, thậm chí khiến cô không tự chủ được run lên.
Không biết có phải ảo giác hay không, sáng sớm ngày thứ hai, Sơ Vãn cảm thấy bầu không khí trong nhà có hơi lạ thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây