Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông phả vào tai cô, lời nói của anh có vẻ tùy ý, nhưng lại là ẩn dụ cho sự khát vọng mãnh liệt đang dè chừng, sau khi ẩn nhẫn khắc chết mới có thể làm ra vẻ bất động thanh sắc.
Ngày ở Vĩnh Lăng bị gián đoạn đó, anh qua sửa phòng, không có thời gian riêng tư ở bên nhau, sau đó thì ông cố lại bị bệnh, ngày nào anh cũng đến ở cùng ông. Hoặc là bởi vì chuyện này nên hai người bọn họ đều rất dè chừng, cho dù ở một mình, ở nhà cũng không dám làm loạn, mà Sơ Vãn đương nhiên cũng không có tâm tình.
Lúc này, cuối cùng cũng tốt hơn rất nhiều, tâm tình thoải mái, cũng là lúc lại nói lời tạm biệt.
Sơ Vãn ngước đầu nhìn anh, không có ý định nhắm mắt lại, cũng không muốn trốn tránh.
Lúc này cứ nhìn thế,cô mới phát hiện, đôi mắt luôn đủ bình tĩnh kia đã giống như một lớp băng mỏng, bên dưới là ngọn lửa hừng hực có thể bùng phát bất cứ lúc nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây