Ông cụ đau thương, buồn bã nhìn Sơ Vãn: “Vãn Vãn, nếu như cháu là con trai thì tốt biết mấy, vậy thì ông cũng yên tâm mà an nghỉ. Trên thế gian này, con gái muốn làm chuyện gì đó cũng khó hơn con trai nhiều.”
Sơ Vãn liều mạng đè nén nước mắt: “Ông cố à, ông sẽ khoẻ lên thôi, ông chỉ bị sốt, không phải chuyện lớn gì cả, sẽ khoẻ lại, ông sẽ thấy được cảnh cháu kết hôn mà.”
Trong lòng cô trở nên lo sợ, một số cách lí trí trước đó đều mất hết toàn bộ: “Ông cố à, bây giờ cháu gọi điện thoại cho ông Lục, gọi xe đưa ông đến bệnh viện trong thành phố có được không?”
Ông cố Sơ lắc đầu: “Vãn Vãn, yên tâm, ông vẫn trụ được, trong lòng ông đã có tính toán rồi, chỉ là vừa rồi ông nằm mơ, ông nằm mơ thấy... ”
Ánh mắt ông trở nên mơ màng, trầm lặng nhìn ra bên ngoài cửa sổ: “Vậy mà ông lại mơ về quá khứ, mơ đến khi bà cô mất, nhưng lại không mơ được gặp mặt bà ấy... ”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây