Sắc mặt của bà ta trắng bệch, ngồi ở chỗ kia cũng không dám cử động nhỏ.
Qua thật lâu, bà ta mới cứng ngắc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lục Thủ Nghiễm.
Đây là Lục Thủ Nghiễm ném qua, hiện tại trong tay Lục Thủ Nghiễm chỉ có một chiếc đũa.
Lục Thủ Nghiễm rất lơ đãng nói: “Hình như có một con muỗi, lỡ tay, không đâm vào bên trong, mẹ cậu ba, không làm bà sợ chứ?”
Mẹ cậu ba đứng lên: “Muỗi... Vậy, vậy bà đi về trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây