Sơ Vãn nghe lời này, biết mình đoán đúng, lại moi ra được một tin tức, đã thăm dò đúng điểm mấu chốt bên trong, bắt đầu thoải mái nói chuyện.
“Tôi vừa rồi liếc mắt qua, đã nhận ra thanh kiếm đồng này chắc chắn không phải vật tầm thường, nhưng mà cụ thể còn cần nhìn kỹ, nếu như chỉ là đồ cổ phổ thông thì thôi, cho dù mấy trăm đồng mấy ngàn đồng, chẳng qua là tổn thất một chút tiền, đúng không? Nhưng nếu như đây là văn vật quý hiếm? Phải biết rằng, nếu như thật sự là kiếm đồng thời chiến quốc, không chừng là văn vật cấp một cấp hai của quốc gia, để trong viện bảo tàng đều khan hiếm, đoán chừng là cấp bậc bảo vật trấn quán, loại văn vật trân quý này, chúng ta sao có thể tùy tiện để nó lưu lạc nước ngoài?”
Lời cô nói, khiến lòng của những nhân viên làm việc ở khách sạn chùng xuống.
Mấy năm gần đây, bọn họ tiếp đãi khách nước ngoài rất nhiều, những vị khách nước ngoài kia đối với đồ gì trong khách sạn cũng đều yêu thích, vài ngày trước bọn họ còn bán mấy cái bàn tính với giá năm đô la mỗi cái, lúc đó chuyện này còn được khen ngợi, nói là tư duy mới tạo ra ngoại tệ.
Thanh kiếm này bọn họ bán cho khách nước ngoài giá mười đô la, vốn đang cảm thấy kiếm được tiền, nếu thật là trong lúc vô tình bán bảo vật quốc gia cho người nước ngoài, khiến văn vật lưu lạc nước ngoài, tội này lớn lắm!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây