Ánh mắt của Lục Thủ Nghiễm đã trở nên mềm mại: “Được, để anh ngẫm lại xem có tư liệu sống nào không.”
Anh lập tức nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng kể một chuyện, địa hình,ẩm thực ở Việt Nam, cùng với việc bọn họ sống rất gian khổ khi còn ở đó.
Khi nhắc đến thời điểm họ ăn mía ngọt, anh nói: “Đời này, không bao giờ… anh muốn nhìn thấy mía ngọt nữa.”
Sơ Vãn hiếu kỳ: “Em thấy anh lập được rất nhiều công trạng, anh đã làm gì để đạt được, anh có thể kể một chút được không?”
Thật ra cô cũng chỉ biết đại khái về những chuyện này, về sau cũng có tin tức hoặc lời giới thiệu về anh, nhưng mà tất cả đều lạnh như băng, đều nói là chuyện bí mật cho nên yêu cầu mịt mờ hàm xúc, cô đã có chút hiếu kỳ, nếu như anh nói ra mấy chuyện này thì sẽ như thế nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây