Bà ấm ức trông có vẻ rất muốn khóc, có điều cuối cùng cũng nhịn xuống không rơi nước mắt: “Ba, ba dạy rất phải, những lời này người nói đều rất có lý, phận làm con dâu con sao dám không nghe lời người, vậy…vậy bây giờ con đi hâm nóng lại sủi cảo cho mọi người.”
Dứt lời, bà nhanh chóng bước ra ngoài.
Lục Thủ Nghiễm thấy thế thì liếc nhìn Tiểu Huệ: “Tiểu Huệ, phiền cô ra đấy giúp một tay.”
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng, Tiểu Huệ khó xử gật đầu rồi vội vàng chạy xuống bếp.
Trong phòng không khí trở nên tĩnh lặng lạ thường, ông Lục thở dài: “Chuyện này không phải chỉ là chuyện sủi cảo, càng không phải ta già rồi đem chuyện bé xé ra to. Đám nhóc các cháu, mãi mãi phải nhớ được hai chữ này cho dù thế nào đi nữa cũng không thể quên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây