Nhiếp Nam Khuê ngắm nghía quả hạch đào trên tay: “Chúng ta không cần phải làm những trò giả tạo này, cứ nói thẳng đi nhé, lần trước là tôi sơ ý rồi.”
Sơ Vãn: “Sơ ý? Sao vậy? Tôi lừa bịp anh rồi ư?”
Nhiếp Nam Khuê: “Đừng ở đó giả ngu.”
Anh ta than thở: “Ai nghĩ tới chứ, tôi lại gặp trắc trở trên tay của một con nhóc như cô, lại để cô lấy mất sứ thanh hoa thời kỳ đầu nhà Minh này dưới mắt tôi.”
Sơ Vãn nghe xong, bèn biết anh ta chỉ phát giác được nắp bình sứ thanh hoa đó, vẫn chưa biết chuyện hoàng ngọc triều châu, cô lập tức nở nụ cười nói một cách vô tội: “Vậy sao, lại là sứ thanh hoa đời đầu nhà Minh? Chủ tiệm Nhiếp anh đã mở miệng vàng này, món đồ kia xem như đã phân chia thời kỳ, sau này nhất định có thể bán được giá cả tốt!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây