Bà ấy nói như vậy, mọi người thầm nghĩ đúng đó, Vãn Vãn từng tiếng từng ông nội với ông nội Lục, với Lục Thủ Nghiễm thì từng lời từng chú bảy, điều này không đàng hoàng, xác thực thiếu vai vế.
Lục Kiến Chiêu và Lục Kiến Huy ở cạnh bên nghe xong, có phần không biết nên làm sao đưa mắt nhìn nhau, bọn họ tức khắc nghĩ đến chính mình.
Bọn họ đã quen kêu Vãn Vãn, thật sự không thể đổi cách xưng hô.
Lục Thủ Nghiễm lại nói: “Ba, vấn đề xưng hô, đợi đến Vĩnh Lăng hãy nói, không vội đâu nhỉ.”
Sơ Vãn liếc nhìn Lục Thủ Nghiễm, suy nghĩ anh làm việc khá ổn thoả vững chắc, tiến bước nào, rào bước ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây