Ông nội Lục nhìn sơ chiếc đồng hồ đó, khá là vui mừng yên lòng: “Không tồi không tồi, đồng hồ này tốt, phối với Vãn Vãn vừa thích hợp! Chú bảy của cháu cũng khá biết làm việc, còn về việc để cậu ta tốn tiền, cậu ta chính là phải tiêu tiền, đừng lo lắng, ông thấy cậu ta có tiền, không tiêu thì uổng phí!”
Sơ Vãn nhếch môi nở nụ cười.
Bỗng chốc ông nội Lục nói tới việc gọi điện thoại với ông cố Sơ: “Hôm nay ông có gọi điện thoại cho ông cố nội của cháu, nhắc đến chuyện của cháu, ông cố nội của cháu nói, mấy ngày nay đúng dịp ông cụ Dịch sang bên này, hai người yên tĩnh nói chuyện, qua mấy ngày sau lại kêu Thủ Nghiễm dẫn cháu sang nơi đó một chuyến, Vãn Vãn, cháu cảm thấy sao?”
Tất nhiên Sơ Vãn mỉm cười gật đầu: “Vài ngày trước thì ông cố nội của cháu nhắc ông cụ Dịch mãi, các ông tuổi tác đều đã lớn, chắc chắn đồng ý ở chung.”
Ông nội Lục cũng nở nụ cười, cảm khái một hồi, sau đó mới nói: “Vãn Vãn, nói ra thì Thủ Nghiễm là đứa con đẻ muộn, chưa được lớn lắm thì mẹ của cậu ta đã không còn nữa, ông và mấy người anh trai phía trên cậu ta khó tránh thương tiếc, chiều chuộng cậu ta hơn, hình thành tính cách ngang ngược nhất đời của cậu ta, lúc cậu ta còn nhỏ, ông thật sự rầu, tính tình đứa trẻ này bướng bỉnh, hoàn toàn không thể quản. May mà cậu ta lớn lên một tí, lại thuận rồi, năm mười sáu tuổi đi học tại trường quân đội, biểu hiện luôn luôn nổi trội, mấy năm nay cậu ta cũng đã làm một số việc trong bộ đội, xem như từng đẫm máu từng chảy mồ hôi vì quốc gia, nói ra bảy đứa con của ông, người giống ông nhất lại là cậu ta đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây