Cô đang suy nghĩ lung tung thì bên tai vang lên giọng nói của Lục Thủ Nghiễm: “Sao im lặng vậy?
Sơ Vãn nghiêng đầu nhìn anh. Anh của lúc này ngoài việc trẻ hơn một chút thì cũng không có gì khác với sau này, thời gian dường như vô cùng ưu ái anh, và khi trưởng thành đến một mức độ nhất định nào đó, anh vẫn giữ nguyên một trạng thái.
Cô mỉm cười: “Chú bảy... Hỏi chú một chuyện.
Lục Thủ Nghiễm nhìn nụ cười của cô, nhíu mày: “Trong đầu cháu lại đang suy nghĩ cái gì?"
Dưới ánh trăng mờ ảo, Sơ Vãn mỉm cười đôi mắt sáng ngời: “Chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây