Cô chợt nhớ ra: “Chú bảy, lúc trước chú còn cho cháu mười tệ tiền tiêu vặt, chú hào phóng như vậy, lẽ nào lúc đó chú đã đoán được sau này cháu sẽ kết hôn với chú rồi sao?
Lục Thủ Nghiễm không ngờ cô sẽ đột nhiên nhắc đến chuyện này: “Chú không nghĩ nhiều như thế.
Sơ Vãn lại nói: “Chú bảy, sao cháu lại cảm thấy là có thể chú đã nhớ nhung cháu từ lâu rồi nhỉ! Vậy cháu cũng tò mò, chú đã nghĩ gì khi cháu trai nhà chú muốn cưới cháu? Có phải chú tức muốn chết, cho nên mới bày ra sắc mặt với cháu phải không?
Lục Thủ Nghiễm chợt sầm mặt xuống: “Cháu đừng càn quấy nữa, được không?
Sơ Vãn nhìn sắc mặt anh, mỉm cười, vẻ mặt ngoan ngoãn nghe lời: “Được, không càn quấy, cháu không nói nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây