Lục Thủ Nghiễm: "Cháu là cháu, cô ấy là cô ấy, hai người khác nhau."
Sơ Vãn buồn bực nhìn anh: "Sao lại khác? Cháu cảm thấy như vậy rất tốt! Hay là chị ấy có thể mặc quần áo xinh đẹp còn cháu thì không thể? Nếu cháu gả cho chú, chú muốn mỗi ngày đều quản lý cháu xem cháu nên mặc quần áo gì luôn ạ?"
Lục Thủ Nghiễm nhìn dáng vẻ quật cường của cô, im lặng một lúc rồi mới nói: "Tùy cháu, chú chỉ nói ý kiến của chú thôi."
Sơ Vãn không rõ lắm nhưng vẫn nói: "Chú có thể nói ra, nói ra tại sao chú lại cảm thấy như vậy không tốt; nếu như chú nói có lý thì cháu đây sẽ suy xét đến việc thay đổi bộ áo này."
Mặt của Lục Thủ Nghiễm không chút thay đổi, anh đứng dậy, nói: "Thôi, cứ như vậy đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây