Không biết cô đang chờ mong gì ở trong lòng.
Lục Thủ Nghiễm: “Ăn cơm đi.”
Sơ Vãn hơi cúi đầu xuống, ăn cơm.
Qua một lúc lâu cô mới ý thức được, chút bồi hồi này ở trong lòng cô chính là sự mất mát.
Nhưng mà rất nhanh sau đó, cô lập tức ý thức được là mình không nên chờ mong điều gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây