Sau khi làm xong những chuyện này, Sơ Vãn cảm thấy nhẹ nhõm, cũng có thể dẫn Đao Hạc Hề đi dạo chơi ở xung quanh, còn đi Lư Sơn.
Lúc này đã là cuối mùa thu, khắp núi là lá đỏ, từng tầng tầng lớp lớp của khu rừng đều bị nhuộm màu, đứng từ trên Lư Sơn nhìn xuống, tràn ngập sương trắng, màu sắc lộng lẫy, tất nhiên là khiến họ cảm thấy thư giãn.
Lúc hai người ngồi ở trên đá nghỉ ngơi, vừa nhìn thấy một làn sương mù bị gió thổi đến.
Sơ Vãn cười: “Chẳng mấy chốc chúng ta sẽ bị chỗ sương mù này bao vây.”
Đôi mắt lúc nào cũng lạnh lùng của Đao Hạc Hề cũng có mấy phần ý cười: “Đúng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây