Giọng nói của Sơ Vãn càng ngày càng cung kính: “Chú bảy đừng nói như vậy, làm sao cháu dám chặn họng chú, chắc là tại hôm qua, tâm trạng của cháu không tốt, khó tránh khỏi nói chuyện quá đáng một chút.”
Lục Thủ Nghiễm nhíu mày: “Ồ, xem ra hôm qua là do chú xuất hiện không đúng lúc, lần sau đi ra ngoài thì phải nhìn hoàng lịch thật kỹ, tìm một thời điểm tâm trạng của cháu tốt.”
Sơ Vãn nghe vậy thì đầu óc cũng có chút ngơ ngác.
Đương nhiên là cô biết dựa vào địa vị hôm nay của Lục Thủ Nghiễm thì sẽ không có mấy ai dám bày ra sắc mặt với anh, hôm nay anh nói lời này ra, có ai nghe mà không sợ hãi chứ?
Còn không biết là sẽ còn có chuyện gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây