Khác từ bốn phương tám hướng đến thăm, ít nhiều thì cô cũng phải bận tâm.
Vốn thật ra cô cũng không phải là mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Sơ Vãn dùng ngón tay nghịch yết hầu nhô ra của anh, thấp giọng nói: “Mặc dù Mệt mỏi, nhưng mà em rất vui mừng.”
Cô dừng một chút, mới nói: “Em cảm thấy cuộc đời của mình không còn gì tiếc nuối nữa, ông cố nội trên trời có linh thiêng có thể được an ủi, em đã làm được tất cả những gì ông cố mong đợi, cũng đã nhận được tất cả những gì em từng khát vọng.”
Lục Thủ Nghiễm đỡ lấy vòng eo mảnh khảnh của cô: “Anh cũng rất vui khi thấy em thành công như thế.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây