Sơ Hạc Hề hiểu ra: “Bởi vì những gì ông cụ nói cho nên cháu muốn từ bỏ sao.”
Sơ Vãn gật đầu: “Đúng vậy, hiện tại nhớ tới thì thấy rất hoang đường cùng nhu nhược, nhưng mà vào thời điểm đó mà nói thì đó chắc chắn là lựa chọn của cháu.”
Cô cười khổ một tiếng: “Không phải là cháu không thích anh ấy, cháu rất yêu anh ấy, nhưng cháu vẫn dễ dàng từ bỏ như cũ. Về sau anh ấy nói, vào lúc đối diện vào ông cố nội, cháu mãi mãi chỉ là một đứa trẻ 3 tuổi, chưa từng lớn lên, anh ấy dắt tay của cháu, bảo cháu đừng nói gì, anh ấy đưa cháu đi gặp ông cố nội, anh ấy sẽ lo liệu mọi chuyện.”
Tất nhiên Sơ Hạc Hề hiểu ý của Sơ Vãn.
Sơ Vãn tiếp tục nói: “Hạc Hề, thật ra anh cũng giống em của trước đây, mặc dù đã lớn lên trưởng thành, nhưng mà vào một lúc nào đó lại yếu đuối giống như một đứa trẻ ba tuổi, đã mất đi tất cả sự thành thục tỉnh táo, không dám bước lên trước một bước, chỉ có thể giẫm chân tại chỗ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây