Viện trưởng Nghiêm nói: “Chủ nhiệm Vương, chỉ sợ là sắp không kịp nữa rồi, thời gian đi tìm kiếm mỗi ngày của chúng ta có hạn, nếu như quả thật muốn trình bày lên cho cấp trên, vậy thì sẽ phải đi tới đi lui, chậm mất hai ngày không phải sao?”
Chủ nhiệm Vương gõ ngón tay lên mặt bàn, lời nói ý vị sâu xa: “Vậy thì các người làm lại tuyến đường khảo sát lần nữa không được sao? Nếu không thì chẳng khác nào uổng phí hết công sức trước đến giờ, đó là lãng phí tiền, chi phí tìm kiếm mỗi ngày của các người ít sao? Mỗi ngày thuyền của đội cứu hộ tốn bao nhiêu xăng?”
Sơ Vãn ở bên cạnh yên tĩnh nhìn, cô cũng không kinh ngạc với chuyện này. Chỉ cần là hạng mục bên trong thể chế thì khó tránh khỏi sẽ tồn những người như vậy, lúc nào ông ta cũng muốn tạo cảm giác tồn tại cho chính mình.
Lúc này, viện trưởng Nghiêm mở miệng, bà ta nhếch môi khô khốc, nói: “Cho dù là làm gì cũng chưa chắc thành công trong một lần, đều phải trải qua nhiều lần thất bại thì mới thành công được. Bây giờ chúng ta không thu hoạch được gì ở tuyến khảo sát này, mà trong lần tìm kiếm này, chúng ta phải sử dụng rất nhiều thời gian mà vẫn không thu hoạch được gì, nếu như thật sự sai thì tôi sẽ thừa nhận, nếu sai thì phải sửa lỗi kịp thời, còn về việc xin chỉ thị của lãnh đạo thì đêm nay tôi sẽ viết báo cáo, ngày mai chúng ta làm trước, hai bút cùng vẽ.”
Chủ nhiệm Vương: “Như vậy sao được? Lỡ như lần này lại sai, cấp trên truy cứu trách nhiệm thì phải làm sao bây giờ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây