Lời của đồng chí Trần đây thật sự chạm đến tim của cô, dù sao thì năm đó bà cô cũng có chút dây dưa mơ hồ với H.F, nếu quả thật nghiên cứu kỹ thì chắc chắn là có sai lầm nào đó.
Bây giờ đồng chí Trần nói thay bà cô, so sánh với Tô Vũ Mục Dương, mặc dù Tô Vũ cưới vợ là người Hung Nô, mặc dù vì người Hung Nô nuôi dê tại Bắc Hải, nhưng tâm trí không hề thay đổi dù sống 19 năm ở Hung Nô, lòng hướng về quê hương, kiên trì dù có khó khăn.
Ít nhất thì câu nói này đã dọn sạch các chướng ngại để bà cô về nước, bà ấy có thể quay về trong hào quang.
Cô thấp giọng nói: “Cảm ơn đồng chí Trần.”
Đồng chí Trần cười ha hả an ủi vài câu, sau đó lại nói chuyện với Nhiếp Nam Khuê, sau đó nhắc đến Nhiếp Ngọc Thư, hỏi tình huống của Nhiếp Ngọc Thư , Nhiếp Nam Khuê cũng nói bác ba của mình lớn tuổi, huống hồ đã sống một mình nhiều năm cho nên bây giờ vừa trở về vẫn chưa thích ứng kịp, chỉ muốn tìm một chỗ thanh nhàn dưỡng lão.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây