Cuối cùng Sơ Vãn mở miệng: “Vừa rồi tôi đã nhìn thấy một bức ảnh ở trong một căn phòng ngủ.”
Phúc Yến Thanh: “Sao?”
Sơ Vãn: “Đó là ảnh kết hôn của ông và bà cô tôi sao? Lúc đó bà ấy rất đẹp.”
Phúc Yến Thanh cười: “Đúng, thời điểm bà ấy gả cho tôi, bà ấy là một người xinh đẹp như vậy, chúng tôi đã hạnh phúc như vậy, tôi mãi mãi nhớ kỹ.”
Sơ Vãn lạnh nhạt nói: “Chỉ là lúc đó bà ấy đã mất đi ký ức, không nhớ rõ mọi chuyện, nghĩ mình là con gái của một nhà thương gia đồ cổ nước Anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây