Căn phòng nào cũng tĩnh mịch, hoa lệ mà cổ xưa, rèm cửa phòng khách bị kéo ra một nửa, ánh đèn xuyên thấu vào, giống như chủ nhân của nó sẽ chỉ ra ngoài một lúc rồi quay về, nhưng mà màn cửa cùng cửa sổ đã bị dính rất nhiều mạng nhện, còn có kiến đang nhanh chóng bò qua khe hở của cửa sổ.
Sơ Vãn đi xem qua tất cả các phòng xong thì mới chuẩn bị xuống lầu.
Bên trong biệt thự này cũng không có bà cô, cũng không có số lượng văn vật lớn của bọn họ.
Lúc cô đi xuống bậc thang thì lập tức nhìn thấy Quan Sưởng đang bị nhét vải ở trong miệng nhìn mình, ánh mắt anh ta có chút kỳ lạ.
Sơ Vãn lập tức ý thức được điều gì đó, lập tức định lui về cầu thang… Nhưng mà đã không kịp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây