Lúc này Nhiếp Nam Khuê mới hài lòng: “Được.”
Tiên sinh Alexandre nhìn về phía Sơ Vãn: “Cô Sơ, xin mời, hãy để cho chúng tôi nhìn thấy đầu thú vườn Minh Viên của Trung Quốc các người?”
Thời điểm ông ta nói lời này còn có chút ý cười nhạo báng, hiển nhiên là hoàn toàn không coi đầu thú của Sơ Vãn ra gì.
Bầu không khí tại đây cũng có vẻ nhẹ nhàng hơn, mấy chuyên gia nhìn ảnh chụp ở trong tay lần nữa, rồi lại nhìn vào chiếc rương mà Sơ Vãn mới để người mang vào, sau đó nở nụ cười tinh tế.
Đương nhiên là Sơ Vãn hiểu rõ, khi bọn họ nhìn bức ảnh kia thì họ đã lập tức quyết định trước rằng mấy chiếc đầu thú của cô là giả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây