[Thập Niên 80] Chọn Tiểu Thúc Tiền Nhiệm

Chương 1395: Tôi cần anh (4)

Chương Trước Chương Tiếp

“Tôi để họ “Sơ” khắc trên sứ ngữ, viết vào lịch sử đồ sứ Trung Quốc, tôi để họ của thế hệ sau nhà họ Sơ vang danh tứ hải, khiến cho toàn bộ giới nghệ thuật của thế giới đều nể phục. Là con cháu của nhà họ Sơ, tôi đứng thẳng trước mộ ông cố trên núi Vĩnh Lăng, tôi dám nói một tiếng, tôi không thẹn với họ của nhà họ Sơ.”

Giọng cô kêu vang hờ hững: “Còn bà ấy thì sao, bà ấy xa quê từng ấy năm dài và biệt vô âm tín từ ấy! Dù bà ấy có nỗi khổ và lý do gì, bà ấy cũng rời bỏ quê hương, bà ấy để người ba già của bản thân bận tâm cả đời, không được yên lòng đến lúc sắp chết! Bà ấy yếu đuối đến mức không dám trở về quên hương, không dám để lộ bức màn trên mặt! Bà ấy nhiều lần giúp đỡ ta trong âm thầm, thế thì sao? Tôi sẽ biết ơn bà ấy? Cả gặp mặt tôi bà ấy cũng không dám, thì đừng nói đến giúp tôi? Không có sự giúp đỡ âm thầm của bà ấy, tôi vẫn có thể phát triển sự nghiệp.”“Bà ấy trả cho tôi tác phẩm của ông cố qua tay cụ Phương, nhưng đồ sứ thì chết, người thì sống, điều tôi muốn là người, không phải đồ sứ lạnh lạnh lẽo.

Đao Hạc Hề nhìn cô qua một màn sương ẩm ướt bằng ánh mắt sững sờ, sâu thẳm.

Sơ Vãn: “Mặc dù bà ấy là người lớn, nhưng trước mặt tôi, bà ấy không có bất kì tư cách và sự tự tin nào, bởi vì tôi mới là người thừa kế chân chính của nhà họ Sơ, là trụ cột của nhà họ Sơ. Bây giờ tôi nói anh mang dòng máu nhà họ Sơ, là con cháu của ông cố tôi, ai dám nói không?”

Giọng cô lạnh như dao, từng câu từng chữ đều kiêu hãnh, hiên ngang.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 36%👉

Thành viên bố cáo️🏆️