Đao Hạc Hề không trả lời, đỡ cô thẳng lên xe.
Sau khi lên xe, Đao Hạc Hề để cho cô tựa vào ghế xe hơi, Sơ Vãn nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, thực sự cảm giác đỡ hơn nhiều.
Cô mở mắt, nhìn Đao Hạc Hề: “Em không sao, đưa em về khách sạn đi.”
Đao Hạc Hề giải thích: “Tôi ở một tòa nhà gần đó, nhưng vẫn còn một tòa để không, được chuẩn bị trước đây, bây giờ tôi cho người dọn dẹp, để cô ở đó.”
Sơ Vãn còn muốn nói gì đó, nhưng Đao Hạc Hề không cho chút cơ hội: “Tôi vẫn phải nói rõ với Thủ Nghiễm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây