Lục Thủ Nghiễm cười: “Ngoan, lên máy bay thôi, tới nơi thì gọi điện thoại cho anh.”
Giọng anh dịu dàng, chân thành và bao dung, Sơ Vãn nghe rất thích, cô vốn muốn đi, nhưng ngẫm lại, song vẫn thấp giọng giải thích: “Không phải muốn nóng nảy với anh, chuyện này vốn là do em quá ép anh ấy, không chừng cũng ảnh hưởng đến anh ấy, khó tránh khỏi áy náy, cũng không đành lòng.”
Lục Thủ Nghiễm ngừng cười, nói: “Vãn Vãn, anh hiểu suy nghĩ của em, nhưng không sao, anh ấy cũng hiểu, vả lại chuyện này quả thật không ảnh hưởng đến anh ấy, em cứ yên tâm.”
Anh ngập ngừng một chút, mới nói: “Phiên đấu giá lần này, Hạc Hề cũng sẽ đi, em có thể nói chuyện thấu đáo với anh ấy, giải thích cho rõ ràng.”
Sơ Vãn: “Vâng, em biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây