Lục Thủ Nghiễm: “Không sao, chỉ xước da thôi.
Sơ Vãn nhìn góc nghiêng mạnh mẽ của anh, trên mặt viết đầy lạnh nhạt.
Anh không muốn nói chuyện nhiều với mình, từ chối người khác như muốn cách xa hàng nghìn cây số.
Nếu là trước đây, cô sẽ có chút ưu tư bởi vì thái độ xa cách của anh, nhưng mà bây giờ sẽ không.
Có lẽ là Lục Kiến Thời đã nhắc cô nhớ về những kỷ niệm ảm đạm nhưng ấm áp của thời thơ ấu, cũng có lẽ là sự ấm áp của bao tay đã khiến cho tâm trạng của cô tốt hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây