Sau khi đi một vòng như vậy, hai người cuối cùng cũng có một ít thời gian rảnh, Nhiếp Nam Khuê lấy giúp Sơ Vãn một ly nước trái cây, hai người ngồi xuống, thưởng thức vũ điệu Ả rập trên sân khấu.
Việc này rất hiếm gặp, phụ nữ ở các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất bình thường đều che mặt bằng khăn đen, nhưng lúc này các cô ấy lại mặc quần áo diễm lệ, xõa tung tóc ra, kéo cánh tay nhau, đong đưa cơ thể của mình theo tiếng trống, hất mái tóc của mình, vui vẻ sôi động, nhịp điệu tươi sáng, khiến không ít khách mời ở đây đều bị thu hút.
Nhiếp Nam Khuê ở xa xa nhìn về phía ánh đèn lập lòe trên sân khấu, lại nói với Sơ Vãn :“Bredene kia chính là đứa con trai được cưng chiều nhất, có tiền đồ nhất của gia tộc Hayman ở Anh, nghe nói bình thường rất hay tự cho mình là giỏi nhất, tự cao tự đại.”
Sơ Vãn: “Hả?”
Ngón tay thon dài của Nhiếp Nam Khuê mân mê ly rượu vang trong tay, thở dài: “Bây giờ người ta hoàn toàn bái phục cô, đây quả thật là không ngờ tới được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây