Sơ Vãn qua loa nói: “Hai ngày nữa đi, hai ngày nữa không phải có buổi đánh giá tác phẩm nghệ thuật sao? Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đánh giá thử.”
Nhiếp Nam Khuê im lặng nhìn Sơ Vãn một lát, sau đó khẽ thở dài: “Cuối cùng tôi cũng hiểu rồi.”
Sơ Vãn: “Hả? “
Nhiếp Nam Khuê: “Thật ra cô đã sớm nhìn trúng món sứ Nhữ diêu kia, cô chỉ giương đông kích tây mà thôi.”
Sơ Vãn thấy anh ta nói như vậy, cũng không giấu diếm nữa: “Vậy còn anh thì sao, không phải anh cũng đã nhìn trúng chiếc bình sứ Thanh Hoa Song Phượng Hí Châu tay nắm hình rồng sao? Anh chỉ muốn kiềm chế tôi, không cho tôi tranh với anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây