Trần Thư Đường: “Sơ Vãn, xem cháu nói kia, cháu có khả năng như vậy làm sao sẽ lỗ vốn được, chắc chắn cháu có thể kiếm được mấy chục đồng đấy! Cho cháu, cho cháu cả!
Lúc này Sơ Vãn cũng không lắm lời nữa, giao nhận xong xuôi với Trần Thư Đường, cô cho Trần Thư Đường thêm một trăm lẻ ba tệ, như thế thì dù thế nào Trần Thư Đường cũng có được ba tệ chạy việc vặt, mà cô một trăm năm mươi tệ có được một cái lư hương nhỏ.
Sau khi giao nhận xong xuôi, cả hai đều rất vui vẻ, Trần Thư Đường ngẫm lại mình lăn qua lăn lại một vòng lại kiếm được ba đồng, tự hào không thể tả nổi, đi bộ cũng hơi lâng lâng.
Về phần Sơ Vãn, một trăm năm mươi ba tệ, mặc dù đã móc sạch vốn liếng nhưng có được một cái lư hương Tuyên Đức như vậy, đương nhiên là niềm vui bất ngờ.
Kiếp trước cô phải tốn bốn trăm tệ mới lấy được nó, nói chung là vẫn lời, cô cho Trần Thư Đường ba tệ chạy việc vặt này cũng không lỗ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây