Trần Thư Đường nhìn ra ngoài cửa sổ trước, xác định không có ai mới cẩn thận mở bọc vải ra, sau đó mở lớp hộp ở bên trong, cuối cùng lấy một vật từ bên trong ra.
Sơ Vãn cầm lên, xem xét tỉ mỉ.
Thực ra không cần nhìn kỹ, cô cũng biết đây chắc chắn là thứ đó.
Thời đại này, người miền núi không có nơi nào để làm đồ giả, đồ vật tinh xảo như vậy, muốn chế tạo giống y như thật phải tốn rất nhiều tinh lực và chi phí, đồ nhà mình không có giá mới có thể tiện tay bán.
Nhưng cô vẫn nhìn kỹ, loại lư hương nhỏ này rất quý giá, đơn giản mà tao nhã, nhẹ nhàng thành thật, được trang trí bằng ba hai bông hoa mận, đầy cổ kính và giữ gìn rất tốt, vật nhỏ như thế này đặt trên bàn ở thư phòng khá đẹp, là thứ khiến cho các văn nhân thích nhất, cũng rất dễ ra tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây