Ngày đó Sơ Vãn nắm tay anh nói: “ Về sau chúng ta lớn tuổi, chúng ta tới đây sống đi, chỉ hai chúng ta thôi.”
Nghe vậy, Lục Thủ Nghiễm hơi nghiêng đầu và cười nói: “Được, anh sẽ cùng em đi dạo mỗi ngày và phơi nắng.”
Sơ Vãn nhìn sang, ánh mặt trời chiếu vào mắt anh, đôi mắt anh tràn đầy dịu dàng.
Đột nhiên mũi cô cảm thấy đau xót, cô nắm nhẹ tay anh nói: “Cám ơn anh.”
Lục Thủ Nghiễm hơi nhướng mày: “Làm sao vậy? Em cư nhiên cùng anh nói cảm ơn?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây