Lục Thủ Nghiễm im lặng một lát, sau đó liền ôm lấy cô, dỗ dành: “Được rồi, em nói đúng, việc này chúng ta không nhắc tới nữa.”
Sơ Vãn đấm vào ngực anh: “Lục Thủ Nghiễm, anh không được chuyển đề tài khác, anh phải thừa nhận, là anh sai rồi.”
Lục Thủ Nghiễn: “Được, là anh sai rồi.”
Sơ Vãn nghe anh nói như vậy, nhất thời hăng hái lên, cô có thể làm cho Lục Thủ Nghiễn cúi đầu, cơ hội này không có nhiều lắm.
Cô lập tức càng thêm hăng hái, cảm thấy mình nên nắm lấy cơ hội này, cho anh một bài học khắc cốt ghi tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây