Vốn dĩ Sơ Vãn muốn thảo luận tình huống với Lục Thủ Nghiễm, nhưng dạo này sau khi Lục Thủ Nghiễm về lại đơn vị, đều rất bận rộn, có đôi khi buổi tối qua 12 giờ mới về nhà, về đến nhà tắm rửa rồi ngủ, sáng hôm sau lại không thấy bóng người, hai người đến cả thời gian ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng cũng không có.
Vì thế ngày đó, lúc Lục Thủ Nghiễm rời giường, cô vội vàng kéo lấy tay áo anh.
Lục Thủ Nghiễm thấy cô ngủ đến mơ mơ màng màng, túm tay áo mình không buông, anh cũng hiểu lầm, cúi đầu xuống dưới, thấp giọng nói bên tai cô: “Hôm nay buổi sáng có cuộc họp quan trọng, không thể đến trễ, ngoan, chờ anh dành ra thời gian, chắc thứ sáu thì tốt rồi, cuối tuần không đến ở nhà cũ, chúng ta ở bên này, có thể tha hồ.”
Sơ Vãn chớp chớp đôi mắt, biết anh nghĩ nhiều, nói: “Ý em không phải thế.”
Lục Thủ Nghiễm: “Hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây