Lục Kiến Chiêu ngàn vạn lần không ngờ được việc cứ thế này là xong rồi sao, anh ấy bất đắc dĩ nhìn về phía Lục Thủ Nghiễm, vẫn muốn giải thích.
Vẻ mặt của Lục Thủ Nghiễm lạnh nhạt: “Cháu muốn ở đây thì cũng được thôi, bây giờ chú đưa cháu lên trấn hoặc đến trụ sở Nam Khẩu, cháu gọi điện giải thích cho ba mẹ cháu trước đã.
Lục Kiến Chiêu vừa nghe thấy vậy thì chân cũng mềm nhũn, anh ấy không dám, sau đành đành mặt nặng mày nhẹ lên xe.
Nhìn mọi người đã lên chiếc xe Jeep, Lục Kiến Thời vô cùng đắc ý, thế là chỉ còn lại anh ta, như vậy anh ta cũng đã thắng được một nửa rồi.
Ai biết lúc này, Lục Thủ Nghiễm lại xuống xe, dặn dò: “Nếu ở đây, cháu phụ trách gánh nước, nấu cơm, giặt quần áo, không được lười biếng, cứ cách vài ngày chú sẽ tới kiểm tra đấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây