Còn Fisher và phó quản lý trưởng, càng có chút mơ hồ.
Cuối cùng vẫn là Fisher nói: “Bức tranh này xảy ra vấn đề gì sao?”
Phó quản lý trưởng: “Từ khi tôi phụ trách công việc nơi này, bức tranh này đã là như vậy, vẫn là như thế này, cũng không có vấn đề gì, tôi cũng vẫn nhìn, tôi… “
Ông ta không thể nói ông ta không có cảm giác gì đặc biệt cả, đành phải nói qua loa: “Từ khi tôi nhìn thấy bức tranh này, nó đã như thế này, có lẽ tôi nên đến Paris xem bức tranh khác kia, để so sánh một chút? Hoặc là xem tác phẩm khác của ông Mondrian?”
Fisher khiêm tốn xin chỉ bảo: “Cô Sơ Vãn, cô cho rằng lý do gây ra vấn đề này là cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây