Vốn dĩ mọi người đều biết, cô gái Tam Hỷ kia không thể gả cho ai được, nhưng bí thư chi bộ thôn nói như vậy thì mọi người cũng không nên nói gì, đứng nghe là được rồi.
Hơn nữa mấy chuyện như này cũng chẳng có ai quan tâm đến, tự Tô Nham Kinh buổi tối lại ở đây với con gái nhà người ta, thế nên mọi người cũng chẳng nói giúp được gì cả!
Tô Nham Kinh gấp đến độ vò đầu bứt tai, rõ ràng bí thư chi bộ thôn muốn tỏ thái độ với anh ta, sau đó trong lúc hốt hoảng, anh ta lại nhìn thấy Sơ Vãn đứng trong đám người.
Anh ta lập tức cảm giác như với được phao cứu sinh: “Vãn Vãn, Vãn Vãn, em biết anh không có ý đó phải không? Vãn Vãn nói giúp anh một chút đi, việc này không có liên quan tới anh, anh với Tam Hỷ không có chút liên quan nào cả, chúng ta đang rất êm đẹp đúng không? Không phải chúng ta vẫn đang rất tốt sao? Vãn Vãn, anh chỉ muốn cưới em, không muốn cưới người khác!
Anh ta cầu xin nói: “Vãn Vãn, chúng ta yêu nhau lâu như vậy, chẳng lẽ em nhẫn tâm vậy sao? Không phải anh đã nói với em rồi sao, vốn dĩ anh rất không ưa Tam Hỷ, sao anh có thể làm ra chuyện như này chứ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây