Đao Hạc Hề nhíu mày, anh ta im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Dường như điều trị rất lâu, ở trong trí nhớ của anh, từ lúc đó, trạng thái tinh thần của bà ấy trở nên không tốt lắm.”
Anh ta lắc đầu, nói: “Vẫn chưa từng tốt lên.”
Sơ Vãn dừng bước chân, im lặng nhìn anh ta.
Con ngươi sắc lạnh của Đao Hạc Hề mờ mịt xa xăm, anh ta lẩm bẩm mà nói: “Thậm chí anh còn có một cảm giác kỳ quái, cứ cảm thấy ——”
Giọng nói của anh ta trở nên rất thấp, giữa mày có sự đấu tranh rối rắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây