Ở phương diện này, quả thật đều rất thích, anh đủ vốn, thể lực tốt, mà cuộc sống hôn nhân mấy năm của cô, bây giờ giống như quả đào chín, ngọt đến mức khiến người ta hận không thể nuốt vào.
Sau một trận nhễ nhại, Lục Thủ Nghiễm ôm lấy cô, hôn từng cái, cực kỳ thương tiếc.
Sơ Vãn có chút xụi lơ dựa vào lồng ngực anh, vuốt ve lồng ngực rộng lớn rắn chắc của anh, nói: “Yên tâm đi, em chắc chắn sẽ không bị những người đàn ông ngoại quốc lông vàng kia quyến rũ đi đâu, bọn họ cả người đều là lông, em nhìn thấy bọn họ liền cảm thấy mình không phải là cùng một loài với bọn họ.”
Tưởng tượng một chút đã cảm thấy khó nuốt.
Lục Thủ Nghiễm nghe cô nói như vậy, cúi đầu hôn lên trán cô, vừa hôn vừa cười ra tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây