Có lẽ là do lương tâm cắn rứt, chỉ cần anh ở đó là cô cảm thấy bị áp bức một cách khó tả, trong lòng cô tràn đầy cảm giác khó chịu.
Sau khi đi ra khỏi phòng bếp, cuối cùng Sơ Vãn cũng thở phào nhẹ nhõm. Lúc này cô bước chân nhanh nhẹn, ra đồng gọi những thanh niên trai tráng đang lao động ngoài ruộng về.
Lục Thủ Nghiễm ở trong bếp ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ khi anh đang xúc thìa thứ hai.
Giấy cửa sổ màu trắng dán trên lưới cửa sổ đã bị vỡ từ lâu, xuyên qua lớp giấy cửa sổ vụn rách nát, anh bắt được chính xác bóng dáng của Sơ Vãn.
Dáng người mảnh khảnh bước ra khỏi sân với những bước chân nhanh nhẹn, vừa quay người đã bị bức tường rào chắn ngang, chỉ còn lại một bóng người mờ ảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây