Cô có thể cảm thấy Đao Hạc Hề mỏi mệt bất đắc dĩ, nhưng mà cô cũng không biết giúp anh ấy như thế nào. Hiển nhiên lời nói không có tác dụng gì.
Đao Hạc Hề thấp giọng nói: “Rất xin lỗi, tối hôm qua tôi không ngủ, đúng là rất mệt mỏi, bây giờ tôi muốn ngủ một hồi, có thể ngủ một hồi thì sẽ khỏe.”
Sơ Vãn: “Ừ, vậy thì anh nghỉ ngơi sớm một chút.”
***
Cúp điện thoại, Sơ Vãn đi về phòng, bên này, Lục Thủ Nghiễm đã đùa với hai đứa bé nửa ngày, hai đứa nhỏ cười đến mức chân tay loạn chiến, gương mặt mềm mại cũng run theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây