Thân Tú Vân tức giận trừng mắt nhìn con gái, khí thế rất lớn, nhưng trong lòng bà ta thực ra lại khá yếu đuối, dù sao lời con gái nói cũng có lý, chỉ là bà ta không thể thừa nhận được: “Đồ này không phải mua bán chính quy. Lỡ như đối phương là tiểu hồng binh, là công an, nhà chúng ta còn muốn sống hay không?
Ô Lâm Lâm giận điên lên, đi vòng quanh bàn trà: “Cho dù là cảnh sát hay tiểu hồng binh thì mẹ sợ cái gì? Mẹ cứ không nới lỏng tay thì đã làm sao? Mẹ lại không lấy được đồ, người khác mới chiếu đèn pin vào mẹ, tại sao mẹ lại bỏ chạy chứ? Mẹ không thể tiếp tục tra hỏi đối phương sao?
“Mẹ...
Thân Tú Vân bị hỏi tới không nói nên lời, vẻ mặt nghiêm nghị: “Nha đầu con, nói chuyện thì nhẹ nhàng linh hoạt lắm, mẹ đã nói rồi, đầu tiên là bị giật nảy mình, không kịp phản ứng. Hơn nữa loại chuyện này, làm sao có thể đơn giản như con nói? Mẹ là người như thế nào? Mẹ là người của Văn phòng Công thương. Nếu như bị người ta nhìn thấy mẹ tiếp xúc với những người ở chợ đen, gia đình chúng tôi sẽ ra sao, con sẽ ra sao? Con có thể động não một chút được không?
Ô Lâm Lâm lo lắng đến mức hai tay vò đâu, làm cho đầu tóc rối bù, ánh mắt tức giận đến mức muốn phun ra lửa: “Mẹ là người của phòng Công Thương, mới càng có thể quang minh chính đại tra hỏi đối phương! Mẹ ơi, có phải mẹ sợ đến choáng váng rồi không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây