Dương Lang Hoa nói với vẻ mặt xúc động, đôi mắt ươn ướt: “Quan trọng nhất là bên trong, mọi người đến nhà chúng tôi nhìn xem.
Thủy Lang vừa đi về phía trước, liền bị một đám người xông về phòng đẩy sang một bên, may mắn là có người đỡ kịp thời, bàn tay to lớn quen thuộc, cô lập tức biết là ai đang ôm mình, cô nhìn qua, mỉm cười nói: “Sao anh lại tới đây?
Chu Quang Hách bảo hộ người ở phía sau: “Ba đứa nhỏ đều muốn tới, phải chờ một lúc mới có xe buýt.
Thủy Lang nhìn đứa nhỏ đang rúc vào bên bờ ngắm cá vàng: “Đã xem những chỗ khác chưa?
“Rồi, anh thường xuyên tới đây xem mà. Chu Quang Hách tươi cười nói: “Tiền vô cổ nhân, hậu lai vô giả. *
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây