Thủy Lang lấy khăn tay lau khóe mắt: “Thiệt là, đã lâu rồi em không khóc, mới xem một trận đấu xong mà em đã khóc như thế này rồi.
Chu Quang Hách khẽ cười một tiếng: “Không thể khóc thêm nữa đâu, thời tiết bên ngoài lạnh, sẽ dễ tổn thương đến da.
Thủy Lang khịt mũi, gật đầu với Chu Hủy: “Chị, chị đột nhiên làm vậy với em, em khóc sưng mắt rồi.
Sắc mặt Chu Hủy sáng ngời: “Lời chị nói là từ tận đáy lòng, bình thường khó có thể nói ra, nay có cơ hội như vậy, trùng hợp em cũng có ở đây, chị lại không nhịn được mà nói ra.
“Em còn chưa nghe đủ. Thủy Lang nhét hết khăn tay vào túi: “Cuối năm lại cầm huy chương vàng Á Vận Hội, năm sau lấy luôn huy chương vàng của Thế Vận Hội, em còn muốn khóc nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây